Phòng không Ukraine chỉ chặn được tối đa 25% UAV Geran-2; Hoa Kỳ phát triển phiên bản “sát thủ” của tên lửa AGM-114 Hellfire là những nội dung của bản tin công nghiệp quốc phòng hôm nay, ngày 10/8.
Phòng không Ukraine chỉ chặn được tối đa 25% UAV Geran-2
Hiện tại, hệ thống phòng không Ukraine đánh chặn từ 10 - 25% máy bay không người lái cảm tử Geran-2 và Geran-3 của Nga. Con số ước tính được cung cấp bởi kênh Telegram "Military Chronicle".
Military Chronicle lưu ý rằng, tỷ lệ UAV bị đánh chặn khác nhau tùy theo khu vực. Ví dụ, tại Kiev, Lực lượng Vũ trang Ukraine (AFU) bắn hạ 10 - 15% số lượng Geran-2, trong khi gần Odessa khoảng 20%.

UAV tự sát Geran-2. Ảnh: TASS
Ấn phẩm nhấn mạnh rằng, Lực lượng vũ trang Nga đang sử dụng chiến thuật tấn công mới. Đầu tiên, Geran-2 chạy bằng piston sẽ làm suy yếu hệ thống phòng không của đối phương, sau đó, Geran-3 chạy bằng động cơ phản lực sẽ tấn công chính xác vào mục tiêu.
Military Chronicle viết: "Điều này làm giảm dần hiệu quả tổng thể của hệ thống phòng không Ukraine, đặc biệt là ở những khu vực có tỷ lệ đánh chặn thấp làm mất tác dụng của những nỗ lực bảo vệ cơ sở hạ tầng quan trọng".
Trước đó, Howard Altman, chuyên gia bình luận cho ấn phẩm TWZ của Hoa Kỳ đánh giá, việc đẩy lùi các cuộc tấn công của Geran-2 đòi hỏi AFU phải sử dụng các hệ thống đánh chặn đắt tiền.
Geran-2 phiên bản mới được trang bị hệ thống dẫn đường quang học cho phép điều khiển từ xa qua thẻ SIM di động và dự kiến sẽ chuyển sang sử dụng internet vệ tinh của Nga trong thời gian tới. UAV này có khả năng kết nối mạng và trao đổi dữ liệu với các UAV khác, giúp tăng cường khả năng phối hợp trên chiến trường.
Về kỹ thuật, UAV này nặng khoảng 200kg, mang đầu đạn phân mảnh nặng tới 90kg, đủ sức phá hủy các mục tiêu hạ tầng quy mô trung bình đến lớn như sở chỉ huy, radar phòng không, kho nhiên liệu, cầu đường và công sự.
Với khả năng bay và tấn công chính xác trong giai đoạn cuối, Geran-2 có thể gây thiệt hại cả về vật chất và tâm lý. Geran-2 có tầm hoạt động tới 2.000km, tốc độ hành trình 180km/giờ, trần bay lên đến 4.000m và thời gian bay tối đa 12 giờ. Động cơ piston công suất 50 mã lực giúp vận hành ổn định, với chi phí sản xuất ước tính từ 20.000 đến 50.000 USD mỗi chiếc.
Hiện tại, Nga đang mở rộng sản xuất Geran-2, bao gồm xây dựng dây chuyền mới, tuyển thêm nhân sự và tăng công suất.
Hoa Kỳ phát triển phiên bản “sát thủ” của tên lửa AGM-114 Hellfire
Tên lửa chống tăng AGM-114 Hellfire, thường được Lực lượng tác chiến đặc biệt Hoa Kỳ sử dụng để nhắm mục tiêu vào khủng bố và phiến quân, sẽ được trang bị đầu đạn có khả năng nổ tập trung.
Nhà báo Joseph Trevithick của Tạp chí Tạp chí TWZ đã tìm thấy thông tin về chương trình phát triển đầu đạn mới trong yêu cầu ngân sách của Lầu Năm Góc cho năm tài chính 2026. Trong đó, đề cập đến kế hoạch tạo ra phiên bản AGM-114 Hellfire với hệ thống điều khiển khớp nối hiệu ứng chính xác có thể lựa chọn (SPEAR), dự kiến sẽ được phóng từ trực thăng AC-130J Ghostrider và máy bay không người lái MQ-9 Reaper.

Tên lửa AGM-114R Hellfire. Ảnh: Defense News
Theo tài liệu, đầu đạn SPEAR có hai chế độ hoạt động, cho phép lựa chọn hướng nổ (phía trước hoặc hướng xuyên tâm) tùy thuộc vào mục tiêu.
Đầu đạn AGM-114R Hellfire tiêu chuẩn, theo như Trevithick nhớ lại, bao gồm một khối thuốc nổ định hình được bao quanh bởi một lớp vỏ, khi phát nổ sẽ phóng ra một đám mảnh đạn nhỏ theo hướng xuyên tâm.
Các cuộc thử nghiệm tên lửa AGM-114 Hellfire mang đầu đạn SPEAR đã được tiến hành ít nhất từ năm 2021. Theo người quan sát, việc sử dụng tên lửa cải tiến sẽ cho phép nhắm mục tiêu chính xác hơn, chẳng hạn như khi tấn công từ trên cao.
Vào tháng 12/2019, ấn phẩm này đã công bố những hình ảnh xuất hiện trực tuyến về đầu đạn của tên lửa AGM-114 Hellfire của Mỹ được sử dụng để tấn công chính xác vào một chiếc xe tải nhỏ ở một trong những khu vực của Syria.
AGM-114 Hellfire được Lục quân Mỹ phát triển vào năm 1974 và được định vị là "vũ khí phá hoại chống tăng" có thể phóng từ xe bọc thép hoặc trực thăng. Mẫu AGM-114A bắt đầu được sản xuất vào năm 1982; mẫu AGM-114B sản xuất vào năm 1984; mẫu AGM-114K đã bắt đầu thử nghiệm trong các năm tài chính 1993 và 1994.
AGM-114 Hellfire thế hệ II được phát triển vào đầu những năm 1990, sử dụng thiết kế mô-đun cho nhiều loại đạn để tối đa hóa tính linh hoạt trên chiến trường. Bao gồm đầu đạn nổ cao AGM-114K (HEAT), đầu đạn xuyên giáp AGM-114KII, đầu đạn phá AGM-114M và đầu đạn tăng cường kim loại AGM-114N MAC. Tên lửa được dẫn đường bán tự động bằng tia laser; sau khi chùm tia laser tiếp cận mục tiêu phản xạ được tên lửa theo đó bay tới mục tiêu.